Saturday, June 20, 2009

Rạo rực hoa quỳ

Có lúc em ngỡ anh rất gần
Hơi thở phả vào tóc em ấm nồng như nắng mai mùa hạ
Bàn tay em trong tay anh bé nhỏ
Thoáng chút thôi. Tưởng mãi thế, không rời...
Đôi lúc trong mơ em cất tiếng à ơi
Vầng trán ưu tư lời ru đắm đuối
Ngủ đi anh! Tháng năm còn lại
Sẽ chẳng buồn như những ngày tháng qua...
Giữa chúng mình thoảng chút hương đưa
Mặt đất bình yên không còn giông bão
Đốm hoa li ti lẫn trong cỏ dại
Đủ ấm lòng như thể giữa mùa thu
Dã quỳ cứ trằn trọc canh khuya
Rực rỡ - đợi chờ - âu lo - khắc khoải
Gió lạnh buốt lòng lửng lơ dấu hỏi
Sắc hoa vàng theo gió nắng, nhạt phai
Ngỡ chút xuân về lặng lẽ vòng tay
Lời ru anh không là trong mơ nữa
Ôi tình yêu! Tình yêu mong manh quá!
Rạo rực hoa quỳ, se thắt cả chiều đông...

Khánh Hội

No comments:

Post a Comment

Popular Posts